Được tặng quà và giảm giá tiền ở Phần Lan

Hôm nay trong lúc đi tham quan tượng đài Sibelius, một trong những điểm du lịch nổi tiếng của Helsinki thì mình đã gặp một chú bé bán hàng lưu niệm rất thú vị. Khi mình đến nơi thì mới có 9h sáng. Công viên vắng lặng như tờ, vừa đi vừa lạnh gáy sợ cướp sợ trộm. Nhiều lúc tự hỏi nếu tự nhiên có mấy chú đen hoặc mấy chú rệp nhảy ra thì biết phải làm sao, biết chạy đi đường nào. Vượt qua đoạn công viên vắng vẻ thì mình đến tượng đài Sibelius. Ở đó có tầm 5-7 người đang tập pháp luân công. Bên cạnh tượng đài Sibelius có 1 chú thanh niên đang mở hàng bán đồ lưu niệm di động, kiểu như hàng rong ở Việt Nam. Điều này làm mình rất bất ngờ vì đây là quán bán đồ di động kiểu hàng rong đầu tiên mà mình thấy ở Bắc Âu. Đa phần các tiệm đồ lưu niệm ở Bắc Âu đều có cửa hàng hết, nếu có bán ngoài đường thì cũng phải có rạp hẳn hoi.

Tiến lại gần chỗ anh thanh niên tóc vàng, mình nhìn thấy bảng giá 3e / magnet, rẻ chỉ bằng 1 nửa so với các cửa hàng khác. Mình tiến lại gần hơn ngắm nghía, anh thanh niên hỏi mình “where are you from?”

“I’m from Vietnam” mình đáp, mắt vẫn ngó nghiêng mấy miếng magnet

Anh thanh niên vui vẻ đáp “em chào anh chị, em cũng nói tiếng Việt”

Mình hết hồn, Tây tóc vàng nói tiếng Việt ở một nơi hoang vắng là 1 điều quá bất ngờ mình chưa bao giờ nghĩ đến. 

Sau 1 hồi tâm sự hỏi han mới biết là anh thanh niên ấy đã lấy 1 cô vợ là người Việt, cô vợ ấy là người Hà Nội, 2 người đang sống ở Helsinki Phần Lan, anh thanh niên còn khoe ảnh 2 vợ chồng chụp ảnh áo dài ở bờ Hồ nữa. Cuối cùng mình mua 1 cái magnet 3e và 1 cái magnet hơi bị lỗi 1 tí giảm giá còn 1.5e. 

Sau khi chụp ảnh xong với tượng đài SIbelius, 2 vợ chồng đi ăn sáng uống cafe ở quán Recatta ngay gần đó. Trước khi đi chào anh thanh niên bán hàng 1 câu, ai ngờ anh thanh niên chạy theo dúi vào tay 2 vợ chồng thêm 2 cái magnet nữa nói là “em tặng anh chị, chúc anh chị đi chơi vui vẻ”.

Anh thanh niên vô tư, vui tính, tốt bụng dễ sợ. Vẫn biết là mấy cái magnet mà nhập từ Tung Của thì chẳng đáng bao tiền nhưng theo thị giá thị trường bên này thì cũng phải cả chục euro chứ ít gì. Cái cách cho của anh thanh niên thật ấm lòng. Cảm giác được anh thanh niên Tây lông tóc vàng nói tiếng Việt tặng quà nó thật là khó tả. Chúc cho anh thanh niên và vợ anh ấy làm ăn phát đạt ở điểm du lịch Sibelius này. Bạn nào ghé chơi công viên Sibelius nhớ mua magnet ủng hộ anh thanh niên nhé.

Buổi trưa ghé cửa hàng pizza gần ga trung tâm. Tổng số tiền cần phải trả cho 1 cái pizza hải sản và 1 pizza kebab là 21.7euro. Pizza bên này không bán theo size. Mình order 1 cái pizza thì họ đưa cho 1 cái pizza thôi. Chỉ có 1 giá. Có điều cái pizza mà anh ấy làm cho mình nếu tính theo size của Việt Nam thì phải là size XXXL. Công nhận bên này người ta ăn khẩu phần lớn thật. Bảo sao lắm người to con, nhiều người béo phì. Quay trở lại với số tiền, mình vét hết túi tiền xu chỉ được 21.5euros, thiếu 0.2 euros. Đếm đi đếm lại vẫn thiếu 0.2 euros. Mình móc ví ra rút tiếp 1 tờ 20euros ra thì anh bán hàng nói không cần đâu, tao lấy tiền xu được rồi. Thêm 1 lần nữa mình được cho tiền trong ngày. 

Nếu như ngày đầu tiên bị rơi mất 1 đồng xu, bị đổ cafe vào người thì đến ngày thứ 2 ở Phần Lan mình đã lấy lại phong độ, không những không bị mất xiền mà còn được tặng quà và giảm giá khi mua hàng nữa.

Leave a Reply

Your email address will not be published.